Danh sách Blog của Tôi

Thứ Bảy, 24 tháng 4, 2010

techcombank.1



Thứ Sáu, 23 tháng 4, 2010

techcombank.2



gui em.

Anh gửi tới em thật nhiều trong đêm giá
Mỗi vần thơ tựa sóng Biển dâng trào
Đêm có buồn -tình biết có ra sao?
Anh chỉ thấy một lòng yêu em mãi.


Gửi về Em dáng chiều trôi chậm lại
Khói Sương rơi giăng trắng nỗi niềm tư
Se lạnh lòng làm nỗi nhớ âm u
Đêm dần xuống chiều về thêm lưu luyến
Gửi về em niềm thương trong gió quyện
Mang tâm tư bao xao xuyến nghẹn ngào
Khóm Trúc reo mình cùng cuốn gió lao xao
Nghe cảm xúc thầm dâng trào rung động


Gửi về em cả trời mơ mở rộng
Ôm yêu thương ,ôm niềm nhớ khôn cùng
Khát vọng nào ôm mãi nỗi chờ mong
Ôm hình bóng -ôm em vòng tay ấm


Gửi về em dáng chiều trôi rất đậm
Cả không gian bưng phủ kín suơng mờ
Căn phòng buồn ăm ắp những vần thơ
Đầy ứ đọng bốn bức tường lạnh lẽo

Gửi về em niềm vui buồn đan chéo
Như mây bay, nhờ gió thổi ơ hờ
Gió mơn man niềm thương nỗi nhớ
trăng lạc loài, sao buồn chẳng sáng soi.

Gửi về em những tâm tình chợt đến
Máu dồn sôi,ứ nghẹn nhói con tim
Hạnh phúc dâng trào thổn thức đêm đêm
bao khao khát,khát khao men tình ái
Gửi về em một tình yêu mãi mãi
Như dòng sông đầy ắp bốn mùa thương
Như cuộc đời vẫn tha thiết uyên ương
Như bờ cát vấn vương người in dấu
Gửi về em khát khao hằng nung nấu
Cho Đông qua, Xuân,Hạ tới Thu về
Em yêu ơi niềm mơ ước đam mê
Tình vĩnh cửu vẫn không hề đổi khác

Gửi về em những chén tình chén bạc

ở quê anh – đó là cả gia tài.

Dù miền quê chỉ in hằn sỏi đá

Nhưng thật thà chất phác em ơi.

Gửi về em một con tim mộc mạc
Một đơn sơ,một cảm xúc chân tình
Một linh hồn một ngọn nến lung linh
Một niềm nhớ một bóng hình hơi ấm

Gửi về em nụ hôn nồng sâu đậm
In bờ môi,in ánh mắt nụ cười
In ngọt ngào in giọt lệ tan rơi
In cảm giác in bồi hồi ngây ngất

Gửi về em mối tình anh rất thật
Rất thật lòng và rất đỗi yêu em!

moi em ve que anh.

Em có về xứ nghệ với anh.

Chân dẫm sỏi, đầu đội mưa, nắng đè vai.

Nghệ an quê anh cực khổ dân chài.

Nhưng rất ấm từ tình làng nghĩa xóm.

Em cứ về xứ nghệ quê anh.

Để nghe Mẹ chuyện trò ngày xưa ngày xửa.

Duới trăng thanh – mảnh đất vào lịch sử

Với đền Hoàng, Bến Thuỷ, bến sông Lam…

Chuyện ngày xưa – có thể khác bây giờ.

Nhưng anh tin, nguời quê anh vẫn thế.

Trong huyết quản đã thấm mặn, gừng cay

Đã tan chảy suốt bao nhiêu thế hệ.

Nghệ an quê anh vốn vậy đó em.

Mảnh đất nghèo- miền quê hương khốn khó.

Sẽ nhọc nhằn suốt một đời kham khổ

Nhưng chẳng hề thiếu vắng…à ơi..

Giọt mồ hôi Cha, trước vã chạm luống cày

Đã không còn khi gió lào thốc nhẹ

Nắng nhẹ nhàng nhưng sỏi đá thành tro.

Đó là chưa nói ngày co ro,

Mỗi tháng 3 cá tràu lật ngửa.

Nắng tan tành, rét cắt thịt thấu da.

Em về Vinh, hay em tới Đô Luơng

Qua Thanh Chuơng , Hưng Nguyên hay Nghi Lộc

Đến đâu rồi cũng kiên cuờng bất khuất

Những anh hùng chân đất đứng lên.

Anh sẽ đưa em về quê Bác làng sen

Để em hiểu trái tim Hồ Chủ Tịch

Bao khát khao mộc mạc một Vĩ nhân

Rồi em nghe điệu hò khoan ví dặm

Em sẽ thấy yêu truyền thống quê anh.

Em cứ về đừng lo lắng băn khoăn

Nguời nghệ an rất giàu long hiếu khách

Về đó rồi em nghe Mẹ mách ….

Em thấy lòng yêu tha thiết quê hương anh.

Thứ Tư, 14 tháng 4, 2010

quy hoạch.1



quy hoạch.2




quy hoạch.3




quy hoạch.4




Chủ Nhật, 11 tháng 4, 2010

Thứ Sáu, 9 tháng 4, 2010


Thứ Ba, 6 tháng 4, 2010

gui Me.

Mười tám tuổi ,con rời vòng tay Mẹ
Xa quê hương cô lẻ một mình
Đêm Con nằm thấy lạnh cả chiếu chăn
Lòng ao ước , được biến thành ngọn gió

Về bên Mẹ dưới ngọn đèn mờ tỏ
Mẹ con mình lại gắn bó bên nhau
Những trưa hè, con nhổ tóc sâu
Nghe mẹ kể ,những câu chuyện cổ...

Mong Mẹ chợ về , đứng chờ đầu ngõ
Những món quà quê ,nho nhỏ ,xinh xnh
Con đem chia cho bạn cho mình
Bao kỷ niệm ấm áp tình Mẫu Tử

Mẹ lo cho con từng miếng ăn, giấc ngủ
Mong cho Con được đầy đủ như người
Nên Mẹ vội vàng , tất tả ngược xuôi
Mẹ gồng gánh mồ hôi chan nước mắt...

Dù khó nhọc nhưng giọng hò khoan nhặt
Bao yêu thuơng ,qua điệu hát câu hò
Lời dặn dò gửi qua những vần thơ
Nghe ấm áp đâu đó lời của Mẹ

Thuở ấu thơ, lời mẹ ru nhè nhẹ
Tiếng ầu ơ...dìu dặt giữa trưa hè
Gió nồm nam thổi qua những bờ tre
Bao âm thanh , những câu vè, điệu lý

Đời nặng nhọc, với bao điều lo nghĩ
Bao lo toan ,đâu chỉ có lời ca
Rồi thời gian vất vả cũng dần qua
Chỉ còn lại bao la tình của Mẹ

Mẹ ơi ! Giờ Con không còn thơ bé
Con phải xa vòng tay Mẹ ấm êm
Nhưng lòng yêu thương của mẹ vững bền
Dắt con qua bình yên hay gian khó

me

Khi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm cho con muỗng cháo
Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu
Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn
Là tóc mẹ ngày thêm sợi bạc
Mẹ trở thành hiển nhiên như trời đất
Như cuộc đời không thể thiếu trong con
Nếu có đi một vòng quả đất tròn
Người mong con mỏi mòn không ai hơn Mẹ
Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
Mẹ đã cho con cái tên riêng
Trước cả khi con bật lên tiếng Mẹ
Cái tên gọi mà từ khi bập bẹ
Đến lúc trưởng thảnh con cũng không hiểu hết chiều sâu
Mẹ có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống, cho tình yêu, cho hạnh phúc
Mẹ có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười, tiếng hát
Chỉ có một lần Mẹ không ngăn con khóc
Là khi Mẹ không thể lau nước mắt cho con
Là khi Mẹ không còn
Suốt đời vẫn tưởng Mẹ vừa đi vắng
Và những đứa trẻ lại chào đời theo năm tháng
Biết bao người được làm Mẹ trong ngày
Tiếng trẻ con gọi Mẹ ngân nga trên khắp quả đất này
Thành âm thanh không thể nào vắng lặng
Mẹ có nghĩa là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng lửa con tim
Cái đốm lửa thiêng liêng
Cháy trong bão bùng, cháy trong đêm tối
Mẹ có nghĩa là mãi mãi
Là cho đi không đòi lại bao giờ
Cổ tích thường bắt đầu từ
" Ngày xưa có một công chúa
Hay :" Ngày xưa có một ông vua"
Cổ tích còn bắt đầu từ
Ngày xưa có Mẹ.......

kinh gui me , Cha. con nho Cha Me nhieu.

Con yêu dấu,
• Cha Mẹ khi đến tuổi về già.
• Sẽ không còn tươi tắn như hoa
• Mà nhăn nhó, mặt cau, mắt ướt.
• Con thấy không còn vui như trước.
• Nhưng nhớ đừng cau có lại Mẹ cha.
• Vì khi xưa, con khóc óe vang nhà.
• Mẹ Cha vẫn vui tươi như hội.

Nếu Cha mẹ, run tay không cầm nổi.
• Một tô cơm mà đánh vãi khắp nhà.
• Xin Con đừng gắt mắng hạng người già.
• Vì lúc bé, con vẫn thường rơi vãi.
• Mẹ Cha phải khom lưng nhặt lại.
• Từng miếng cơm, miếng thịt con rơi.
• Mẹ nhẹ cười khi thấy con lăng xăng.
• Con “e sợ” mà ấm lòng hơn Tết.

Nhỡ Cha Mẹ có nói nhiều, phát mệt.
• Có những câu lảm nhảm, không đầu đuôi.
• Con hãy nhớ năm xưa, nằm trong nôi
• Mẹ kể mãi một chuyện xưa cổ tích
• Cha cũng vậy, những khi con không thích,
• Lên giường nằm cho giấc ngủ hồn nhiên.
• Cha kể đi kể lại chuyện ông Tiên.
• Chuyện Tướng Cướp, Thạch Sanh, nhiều chuyện nữa…

• Cha Mẹ già không siêng năng tắm rửa.
• Con cũng đừng bịt mũi, lánh xa.
• Bởi khi xưa, Cha Mẹ gọi cả nhà.
• Mới tắm được cho con một lát.
• Con nghịch chơi, người dính đầy bụi cát.
• Mực lấm lem, tay chân bẩn nhất nhà.
• Mẹ dội nước, con đã òa la khóc .
• Không chịu tắm, không chịu vào bồn rửa.
• Cha phải dỗ con hoài mới sửa.
• Mãi lớn khôn, mới tắm được một mình.

• Cha Mẹ già rồi không hiểu văn minh.
• Máy móc mới đủ hình đủ kiểu.
• Chớ cười chê ông bà già lạc lậu.
• Nên giảng giải cho Cha Mẹ cách dùng.
• Vì khi xưa con vừa đôi ba tuổi,
• Thấy cái gì sao cũng quá lạ lùng.
• Cha Mẹ phải cầm tay chỉ dẫn.
• Rồi lớn lên, Cha dạy con cẩn thận.
• Chớ nghịch máy này, táy máy vật kia.
• Cha giảng cho con từng ly từng chút.
• Cách mở tivi, bật đèn, vô tuyến…
• Hiểu ra rồi Con bật cười hạnh phúc.

• Nếu Mẹ Cha già nhớ quên tùy lúc.
• Đừng cằn nhằn Cha Mẹ quá khù khờ.
• Biết bao lần con quên sách ở nhà.
• Cha phải chạy như bay về nhà lấy.
• Điều quan trọng Mẹ Cha là được thấy.
• Dáng hình con quanh quẩn ở đâu đây.
• Ôm hơi con thở mà khóe mắt cay cay.
• Con còn đó, Mẹ Cha đầy hãnh diện.

• Nếu Mẹ Cha quá già không sống nỗi.
• Con hãy hiểu cho: Tới ngày con cũng thế.
• Sẽ đến hồi cuộc sống lướt nhanh qua.
• Ý sống hết, mà chỉ còn tồn tại.
• Một cây khô, một cánh hoa vương vãi.
• Một bộ xương nào hiểu biết vật vờ.
• Những kỷ niệm xưa tràn về trong tâm trí.

• Trong ánh mắt, trong bàn tay run rẩy.
• Hơi thở ngập ngừng, lẩy bẩy âm thanh.
• Không ham vui, chỉ còn chút tình thương.
• Tình thương con, thương yêu cháu thật nhiều.
• Óc chỉ thấy tên con và dáng dấp.
• Tim chỉ chứa mỗi một dáng hình con.
• Dấu chân xưa chạy nhẩy tung tăng.
• Từng nốt muỗi đau, từng cơn nhức răng.
• Từng cơn sốt thay da, đổi thịt.

• Mẹ Cha từng bao đêm quên mệt.
• Ngồi bên con, nghe hơi thở điều hòa.
• Dù cho con khó chịu, khóc la.
• Cha Mẹ vẫn yêu con trên hết.
• Và, bây giờ, khi tới gần cõi chết.
• Vật dụng mang theo chỉ bóng hình con.
• Còn chút hơi tàn, Cha Mẹ mong tặng con:
• Niềm hạnh phúc, sung sướng hoài bất tận.
• Thôi, vài hàng, của mấy người sắp lẫn
Cha Mẹ sẽ quên những hành trang tạo dựng:

• Kiến thức, thông minh, sắc đẹp... tiền tài.
• Những hiểu biết về cuộc đời gian khổ.
• Những can đảm, chông gai, không ngại khó.
• Để con thành người tài giỏi hôm nay…
• Những bằng cấp mà con có trong tay.
• Là kết quả qua bao đêm mẹ khóc.
• Là rơi rụng từ biết bao sợi tóc.
• Của ngàn ngày Mẹ đưa đón con đi.
• Thôi, nói làm chi? Nhắc kể làm chi?
• Mẹ đang nói: Chớ có làm con mệt...
• Nghỉ đi con, cho vui thỏa tháng ngày ...

Bạn nghi gì…
• Đừng để một ngày Cha Mẹ mất mới giật mình khóc lóc
• Những dòng sông trôi qua có trở lại bao giờ !
• Con nhớ mãi dù mai sau tóc bạc
• Cha mẹ là dòng máu chảy trong con

Thứ Năm, 1 tháng 4, 2010