Danh sách Blog của Tôi

THO CUA TOI


 moi em ve que anh.

Em có về xứ nghệ với anh.
Chân dẫm sỏi, đầu đội mưa, nắng đè vai.
Nghệ an quê anh cực khổ dân chài.
Nhưng rất ấm từ tình làng nghĩa xóm.

Em cứ về xứ nghệ quê anh.
Để nghe Mẹ chuyện trò ngày xưa ngày xửa.
Duới trăng thanh – mảnh đất vào lịch sử
Với đền Hoàng, Bến Thuỷ, bến sông Lam…

Chuyện ngày xưa – có thể khác bây giờ.
Nhưng anh tin, nguời quê anh vẫn thế.
Trong huyết quản đã thấm mặn, gừng cay
Đã tan chảy suốt bao nhiêu thế hệ.

Nghệ an quê anh vốn vậy đó em.
Mảnh đất nghèo- miền quê hương khốn khó.
Sẽ nhọc nhằn suốt một đời kham khổ
Nhưng chẳng hề thiếu vắng…à ơi..

Giọt mồ hôi Cha, trước vã chạm luống cày
Đã không còn khi gió lào thốc nhẹ
Nắng nhẹ nhàng nhưng sỏi đá thành tro.
Đó là chưa nói ngày co ro,
Mỗi tháng 3 cá tràu lật ngửa.
Nắng tan tành, rét cắt thịt thấu da.

Em về Vinh, hay em tới Đô Luơng
Qua Thanh Chuơng , Hưng Nguyên hay Nghi Lộc
Đến đâu rồi cũng kiên cuờng bất khuất
Những anh hùng chân đất đứng lên.

Anh sẽ đưa em về quê Bác làng sen
Để em hiểu trái tim Hồ Chủ Tịch
Bao khát khao mộc mạc một Vĩ nhân
Rồi em nghe điệu hò khoan ví dặm
Em sẽ thấy yêu truyền thống quê anh.

Em cứ về đừng lo lắng băn khoăn
Nguời nghệ an rất giàu long hiếu khách
Về đó rồi em nghe Mẹ mách ….
Em thấy lòng yêu tha thiết quê hương anh.


GUI EM.


Bài thơ tình anh viết giữa đêm đông
Vào khoảng trống đầy mông lung lạnh giá
Câu yêu thương lạc trên miền đất lạ
Chẳng đến được vì em qúa xa xôi ?

Muốn gửi về em tha thiết đôi lời
Anh chỉ biết nhìn khói trời giăng trắng
Tìm ánh sao trên dòng song phẳng lặng
Lặng tiếng thở dài sâu lắng tâm tư

Đông đã về trong những trang thơ
Tình đã mất cả đời tôi nuối tiếc
Còn lại đây chút ân tình cách biệt
Rầu rĩ cuộc đời oán kiếp đơn côi

Bài thơ tìn Tôi đang viết cho Tôi
Nghe kỉ niệm còn dâng trào khao khát
Hoài niệm tiếng yêu sao mà lạnh nhạt
Nhung nhớ đong đầy- ai hát ai nghe

Từ lúc em đi, tâm trí nặng nề
Thơ anh viết em đâu hề xao xuyến
Như dòng sông nuớc vẫn trôi về biển
Thuơng nhớ dụm dành…rồi lại tiễn ra khơi.

Bài thơ tình anh viết thủa đôi muơi
Vậy mà giờ vẫn thơm mùi trang giấy
Như tình anh đến giờ vẫn vậy
Nhưng riêng em đã lặng lẽ mỗi đông về.



THO 8-3.HIIII

Hôm nay ngày 8 tháng 3
Chị em phụ nữ đi ra đi vào
Mắt xanh cộng với má đào
Chị em phụ nữ đi vào đi ra
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Chị em phụ nữ đi ra đi vào
Sờ túi chẳng thấy hào nào
Chị em cau có đi vào đi ra
Hôm nay mồng tám tháng ba
Ai gặp phụ nữ đi qua cũng chào
Mặc cho mưa đổ ào ào
Chị em phụ nữ vẫn đi vào đi ra
Hôm nay mồng 8 tháng 3
Chị em hừng hực đi ra đi vào
Anh em trong bếp phều phào
Bây giờ em muốn anh vào hay ra
Chị em tủm tỉm xuýt xoa
Em thì chẳng thích anh ra tí nào
Anh em khí thế dâng trào
Vứt ngay chén đĩa ào ào xông vô
Mây vờn, chớp giật  hô hô
Giường nghiêng chỏng ngã anh mô cũng đừ
Bỗng nhiên trời đất tối mừ
Anh em ai cũng ngất ngư phờ phà
Chị em tức tối kêu la
Trời ơi biết thế cưới ba thằng chồng...


HÔM NAY MỒNG 8 THÁNG 3
CHỊ EM ĐI KHÁM PHỤ KHOA ẦM ẦM
NGỪOI XÉT NGHIỆM KẺ SIÊU ÂM
BÁC SĨ KẾT LUẬN DO ĐÂM QUÁ NHIỀU











THO CHO EM.

Anh  gửi tới em thật nhiều trong đêm giá
Mỗi vần thơ tựa sóng Biển dâng trào
Đêm có buồn -tình biết có ra sao?
Anh chỉ thấy một lòng yêu em mãi.


Gửi về Em dáng chiều trôi chậm lại
Khói Sương rơi giăng trắng nỗi niềm tư
Se lạnh lòng làm nỗi nhớ âm u
Đêm dần xuống chiều về thêm lưu luyến
Gửi về em niềm thương trong gió quyện
Mang tâm tư bao xao xuyến nghẹn ngào
Khóm Trúc reo mình cùng cuốn gió lao xao
Nghe cảm xúc thầm dâng trào rung động


Gửi về em cả trời mơ mở rộng
Ôm yêu thương ,ôm niềm nhớ khôn cùng
Khát vọng nào ôm mãi nỗi chờ mong
Ôm hình bóng -ôm em vòng tay ấm


Gửi về em dáng chiều trôi rất đậm
Cả không gian bưng phủ kín suơng mờ
Căn phòng buồn ăm ắp những vần thơ
Đầy ứ đọng bốn bức tường lạnh lẽo

Gửi về em niềm vui buồn đan chéo
Như mây bay, nhờ gió thổi ơ hờ
Gió mơn man niềm thương nỗi nhớ
trăng lạc loài, sao buồn chẳng sáng soi.

Gửi về em những tâm tình chợt đến
Máu dồn sôi,ứ nghẹn nhói con tim
Hạnh phúc dâng trào thổn thức đêm đêm
bao khao khát,khát khao men tình ái
Gửi về em một tình yêu mãi mãi
Như dòng sông đầy ắp bốn mùa thương
Như cuộc đời vẫn tha thiết uyên ương
Như bờ cát vấn vương người in dấu
Gửi về em khát khao hằng nung nấu
Cho Đông qua, Xuân,Hạ tới Thu về
Em yêu ơi niềm mơ ước đam mê
Tình vĩnh cửu vẫn không hề đổi khác
Gửi về em những chén tình chén bạc
ở quê anh – đó là cả gia tài.
Dù miền quê chỉ in hằn sỏi đá
Nhưng thật thà chất phác em ơi.

Gửi về em một con tim mộc mạc
Một đơn sơ,một cảm xúc chân tình
Một linh hồn một ngọn nến lung linh
Một niềm nhớ một bóng hình hơi ấm

Gửi về em nụ hôn nồng sâu đậm
In bờ môi,in ánh mắt nụ cười
In ngọt ngào in giọt lệ tan rơi
In cảm giác in bồi hồi ngây ngất

Gửi về em mối tình anh rất thật
Rất thật lòng và rất đỗi yêu em!

VANG TRANG TANG EM.



Treo câu thơ lên vầng trăng khuyết
Cho tròn đầy, để Nguyệt sáng nơi em
Câu dân ca xưa mẹ ướp sen
Mẹ bảo: Gửi cho em thơm hương giấc điệp.

Nửa câu thơ mang mặn mà vị biển
Buộc cánh diều che nắng hạ cùng mây
Cho lá xanh cành, trái chín ngọt trên cây
Cho hương mật đầy tay mùa thương nhớ.

Nửa câu thơ mang đắp bờ sông lở
Xây bến chờ, neo thuyền đợi bởi dòng sâu
Khi em buồn! thơ gói ngọc lau châu
Lúc em ngủ thơ kê đầu thay gối.

Thơ vẫn sạch dẫu là tôi viết vội
Có chăng là đẫm nước mắt, mồ hôi
Tôi gom từ ngày mẹ ru nôi
Nơi đồng cạn, ruộng sâu nổi trôi câu chèo cổ.

Dẫu nhuốm chút phong trần loang lổ
Vẫn trinh nguyên khi cuộc sống xô bồ
Chắp nhặt cho em qua muôn dặm hải hồ
Thơ ngâm tẩm trong gừng cay, muối mặn.

Nửa đời người chưa vẹn câu thơ tặng
Em nhận dùm! Mỗi khi sáng mùa trăng
Cùng cánh diều gió lộng, giây căng
Cả câu hát xưa mẹ hằng ru giấc.

Tôi gửi em một trái tim chân thật
Gói trong thơ
Xin em chớ hững hờ.
Tôi yêu em! Tình vô bến, vô bờ. 



NHO EM NHIEU 


Nếu cuộc đời là một trang giấy trắng
Và tình mình là giọt mực trong nghiêng
Để anh vẽ nên 1 bức tranh tuyệt đẹp
Có đôi mình cùng dệt mộng thần tiên

Nếu tim em là mùa đông xứ lạ
Có tuyết rơi lạnh giá buốt vai gầy
Anh chỉ xin làm lửa hồng đang cháy
Sưởi ấm nàng cho má đỏ hây hây

Nếu em cuộn mình thành 1 con thuyền giấy
Thả trên dòng tình ái ấy nổi trôi
Xin hãy đưa anh cùng xuôi dòng nước chảy
Để cùng em vui thoả trọn kiếp người

Nếu có thể là ngàn hoa hồng thắm
ANh nguyện trải mình trên những lối em qua
Và nếu được yêu nhiều hơn thế nữa
Anh vẫn yêu em yêu say đắm mù loà
______________________________
___________________
Nếu 1 ngày, anh ko còn yêu em nữa
Đó là ngày trái đất bỗng ngừng quay
Vầng dương kia sẽ thôi ko chiếu rọi
Như xót xa, thương khóc mối duyên này

Nếu một ngày chợt quên tên người ấy
Đó là ngày anh rời khỏi thế nhân
Để cho em trên dương trần than khóc
Để mi ai bỗng thoáng lệ vô ngần

Nếu một ngày tình mình đành tan rã
Đó là ngày sau hàng vạn năm trôi
Và tình đó sẽ lưu vào mộng đẹp
Được truyền nhau như giai thoại ngàn đời

Nếu một ngày tình chỉ là ảo mộng
Khi đôi ta mang gian dối thật nhiều
Và tim anh ko còn cần em nữa
Đó là ngày thế giới hết tình yêu
_________________________________________
Bốn Mùa Không Em

Một mùa xuân mà hoa lá ko vui
Vì giờ đây thiếu bóng dáng 1 người
Chỉ có gió thổi qua lòng se lạnh
Ngỡ như rằng đang mai mỉa riêng tôi

hạ đến rồi sao ko nắng chói chang
Mây phiêu du đi lạc xứ vội vàng
Bỏ núi đó bơ vơ thầm ngóng đợi
Mà có nào buông 1 tiếng trách than

Lá vàng rơi phải rằng thu đã ghé
Đây hương thơm mùi hoa sữa đầy trời
Còn lối cũ một người đang dạo bước
có phải rằng người ấy là chính tôi


Một luồng khí len lòng ta buốt giá
Như biết rằng ta đang nhói con tim
Đông băng giá nhưng người càng băng giá
Bởi người xưa còn đâu nữa mà tìm.




em co ve xu Nghe


Nghệ An ơi, miền đất nghèo khốn khó


Chúng con xa quê mà lòng đầy thương nhớ

Nắng cháy tháng tư, lụt về tháng tám

Vọng tiếng ru hời câu hát của Mẹ ngày xưa

“ à ơi, muối mặn gừng cay…

…dòng sông Lam biết khi đầy khi cạn…”

Kẽo kà kẽo kẹt, tiếng võng trưa hè

Đồng ruộng mênh mông

Giữa tứ bề lo chuyện cơm áo

Bứoc chân con rong ruổi những tháng năm

Giờ đi xa mà lòng vẫn nhớ về

Miền quê chưa hết nghèo hết khó

Ruộng nẻ chân chim rồi ngập chìm trong lũ

Lưng mẹ thêm còng, tóc Cha lại bạc thêm

Em có về xứ nghệ với anh

Tìm lại tuổi thơ những tháng ngày sóng gió

Đưa bứoc chân anh chập chững vào đờì

Em sẽ thấy nơi đây với tất cả mọi ngưòi

Trong thoáng chốc…

Bỗng thành anh hùng trứơc thiên tai địch hoạ

Đôi Vú gầy mẹ chắt chiu dòng sữa

Nuôi đàn con để dâng tặng ngày mai

Nghệ an là thế đó em ơi

Nắng nóng mưa dầm cứ kéo dài hàng tháng

Cất bứoc chân đi mà lòng buồn…

Thời trai tráng mà chẳng giúp được gì hơn

Em có về xứ Nghệ với anh?...