Ai cũng có cho mình một thời để nhớ để thương. Ai cũng giữ lại cho mình khoảng thoìư gian nào đó để làm kỉ niệm, có điều sự lựa chọn thì không phải ai cũng giống nhau. Riêng tôi – tôi giữ lasị cho mình những dòng viết. những dòng viết thật ngu ngơ khù khờ. Đó là những kỉ niệm, vui và buồn.
Cùng với thời gian chúng ta sẽ rời xa cái thời ngu ngơ vàa thật khù khờ đó để bước vào dòng đời đầy sôi động và bất ngờ. những cái bất ngờ có thể vui va có thể buồn. nhưng tất cả đều chỉ là cuộc sống - tất cả cũng chỉ là phù du. Rồi thời gian sẽ lấy đi tất cả hoặc sẽ làm phai mờ của bạn một số kỉ niệm. hôm nay bạn thế này và ngày mai bạn đã là một ngưòi khác. Không ai biết trứơc được điều gì. Tất cả đều có thể.
Dòng đời luôn xô bồ và phức tạp. một ngày của chúng ta hãy sống như chưa từng được sống. có lúc bạn tận hưỏng một cách dư thừa mà không biết. thậm chí bạn có thể lãng phí. Khi bạn nhận ra điều đó thì đã quá muộn. cho dù bạn muốn níu kéo thì cũng không thể. Hãy luôn thật lòng với chính bạn. hãy nói những gì mà bạn muốn nói bởi thời gian đôi khi không cho bạn cơ hội đó nữa đâu. Hạnh phúc là gì bạn nhỉ? Là cơm no áo mặc ? hay là hoa thơm và nắng hồng như lời một bài ca? hạnh phúc nhỏ nhoi lắm, mong manh lắm, nó mong manh như ngọn cỏ nhưng vẫn có thể cứa đứt chân ta mỗi lúc ta dẫm đạp lên nó.
Tôi đã mất đi một ngưòi thân , ngưòi đó không để lại cho tôi nhiều kỉ niệm bởi lẽ tuổi thơ của tôi luôn xa rời những vòng tay yêu thưong mà bây giờ nghĩ lại tôi thấy mình thiếu thốn quá nhiều. đến khi tôi chợt nhận ra điều gì đó để làm vốn cho những kỉ niệm thì đã quá muộn. ngưòi đã cho tôi đứng vững khi tha phương, ngưòi đã cho tôi biết cuộc sống tự lập sớm mà vào tuổi tôi, lứa bạn bè vẫn đựơc bố mẹ mua quà. Nguời đã cho tôi thấy cuộc sống luôn cho ta những điều tốt đẹp nhất ngay cả khi nó xấu xa nhất.
Ngày Cha mất, lòng con buồn man mác
Biết cha buồn con làm đựoc gì đây?
Khi bóng chiều đã tan vào trời hạ,
Bởi lũ quạ đã xua đuổi thời gian
Hoa đã tàn – chim buồn thôi không hót
Rũ bên thềm, rụng tàn tạ sắc hương
Cha mất rồi cả bầu trời tang tóc
Con mất người nâng đỡ bứoc con đi
Cha đang khóc dưói mộ sâu chiều hạ
Cha đang buồn trong nghĩa địa hoang vu
Chiều đơn côi chỉ mình con đứng đợi
Nghĩa trang buồn chỉ cô độc mình Cha.
.................................................................................
Con thấy Mẹ ngồi khóc
Gục đầu trắng khói tang
Một mình bên bia mộ
Đầu Mẹ chít khăn tang.
Anh thấy em ngồi khóc
Thấp thoáng sau nấm mồ
Run theo từng cơn gió
Chiều nghĩa trang hư vô
Ôi em nhỏ của anh
Cha em đã cực khổ
Cõng nắng Cha cõng mưa
Để chiều nay an nghỉ
Cha ngủ giấc ngàn thu
Chiều nghỉa trang tôi viếng
Thông xanh hát rì rào
Như lời cha kể chuyện
Thủa bên đứa con thơ
Cha ơi Cha nằm xuống
Ai sẽ dõi theo con
Như ngày xưa Cha nói
Con lại quỵ trên đường
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)